Tống Kiến Thiết thấy dáng vẻ này của con gái, vội lắc vai cô ta : “Con cố nhớ lại đi, không phải con muốn học nhảy, học đàn piano sao? Đợi ba phát tài rồi sẽ cho con đi học, còn mua nhà cho con nữa, được không?”
“Ối trời, Kiến Thiết, con nghĩ gì vậy.”
Hoàng Hỉ Vinh dắt đứa cháu bảo bối Đại Bảo ra khỏi nhà, nghe câu này thì sầm mặt lại, quát Tống Kiến Thiết: “Con bé là con gái, nhà ta cho nó đi học đã là tốt lắm rồi, sau này vẫn phải gả đi, học hành cái gì, mua nhà cho nó làm gì, chẳng phải là mang của cho người ngoài đấy ư?”
Tống Triều Hoa cảm thấy tủi thân và tức giận, cô ta mím chặt môi, không nói gì.
Tống Kiến Thiết vội vàng nói: “Mẹ, thời đại nào rồi, lãnh đạo còn nói nam nữ bình đẳng, nhà mình không thể trọng nam khinh nữ, Đại Bảo có gì thì Tiểu Hoa cũng phải có. Tiểu Hoa, con đừng nghe bà nội con nói, ba thương con còn hơn cả em trai con đấy, vậy l con có nhớ là khi nào xảy ra chuyện đó không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây