“Giáo sư Bạch, không phải ông quá tùy tiện rồi sao? Ông mời người đến thì làm sao chúng tôi biết người đó có đáng tin hay không?”
“Anh ấy là chủ một cửa hàng đồ cổ ở chợ Phan gia viên, mắt nhìn rất tinh tường. Trước đó, chiếc bình niên hiệu Hàm Phong của Quảng Văn cũng là mua từ anh ấy.”
Giáo sư Bạch giới thiệu.
Cố Kim Thủy nhanh chóng nhận ra ánh mắt của người béo kia thoáng lộ vẻ khinh thường: “Chỉ là chủ một cửa hàng đồ cổ, cũng chẳng có học thức gì, mời anh ấy đến thẩm định, giáo sư Bạch, ông đang đùa à. Ở đây chúng tôi có nhiều giáo sư như vậy, đều đã xem qua và khẳng định là đồ thật, sao ông cứ khăng khăng cho rằng đó là đồ giả.”
Nếu là người yếu đuối, giờ phút này hẳn đã giận tím mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây