Tịch Hãn hừ một tiếng: “Ngày mai đừng làm mất mặt thầy là được, đám khảo cổ đó đọc sách đến ngốc cả rồi, lại còn rất kiêu ngạo, không phải ai cũng giống ông Bạch.”
Nghe giọng điệu của ông lão, Cố Kim Thủy biết chắc ông ấy từng gặp qua những người đó, liền đập tay lên ngực hứa: “Thầy yên tâm, con sẽ khiến họ phải ngạc nhiên rớt quai hàm.”
Khẩu hiệu đã đưa ra, sau khi về nhà, Cố Kim Thủy thật sự ôn tập lại một lần, tìm ra mấy cuốn sách trước đây thầy viết, đọc lại từng quyển một.
Mấy năm nay anh ấy sưu tầm không ít đồ, phần lớn là gốm sứ và thư họa, cũng có tiền cổ, nhưng đồ gốm thì lại ít. Không có lí do nào khác, đồ gốm thì khó bán, hơn nữa niên đại đều quá xa xưa, làm nghề này có chút rủi ro, chẳng bằng buôn đồ gốm sứ và thư họa an toàn hơn.
Nhưng Cố Kim Thủy cũng có sưu tầm được một hai món đồ gốm tốt. Ví dụ như chiếc bình gốm tai kép hay cái đĩa gốm họa tiết tam giác, tuy không nhiều nhưng nếu xem xét về gốm, Cố Kim Thủy cũng không ngại gì ai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây