Cố Kim Thủy cười nói: “Thầy nói đúng, con đâu dám so với sinh viên Bắc Đại, nào có sánh nổi. Nào, giáo sư Bạch, đây là rượu ngâm sâm chính hiệu được bạn bè ở quê gửi lên, ông nhất định phải thử đấy.”
Anh ấy rót cho giáo sư Bạch một chén đầy.
Khóe mắt Tịch Hãn giật giật, liếc nhìn tên học trò bất trị của mình một cái.
Rượu ngon thế này mà sao lại rót cho người ngoài nhiều thế, có chút ý là được rồi.
Cố Kim Thủy nhìn thấy biểu cảm của ông lão, nhịn cười, vờ như không thấy, liên tục tiếp giáo sư Bạch dùng bữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây