Sơn Hổ tò mò hỏi.
Cố Kim Thủy cười dựa vào quầy hàng: “Người bán chiếc bình đó cho họ trước kia đã định bán cho chúng ta, tôi chỉ cần nhìn một cái là biết có vấn đề, anh ta còn định hỏi dò xem chỗ nào không đúng, nhưng tôi đã gạt đi. Sau đó, tôi nghe nói bọn họ kiếm được một món hời lớn nên nghĩ chắc là cùng một món, không ngờ đúng là nó.”
“Ông chủ Cố thật có mắt nhìn.”
Giọng nói của giáo sư Bạch vang lên từ ngoài cửa.
Cố Kim Thủy nhìn ra, giáo sư Bạch đang đầm đìa mồ hôi bước vào, lấy ra một bọc tiền khỏi túi: “Đây là hai trăm đồng, anh kiểm tra đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây