Niên Đại 80: Cá Mặn Bị Cả Nhà Nghe Lén Tâm Tư

Chương 33: Bị nghe lén ngày thứ tám 1

Chương Trước Chương Tiếp

“Nói láo, những thứ này nhà tôi cũng ăn chán rồi, nhà tôi ngày nào cũng đi ăn quán, có gì ngon mà chưa từng ăn chứ.” Lương Lượng ưỡn bụng ra: “Cha mẹ tôi lười phải nấu cơm nên mới qua ăn ké thôi.”

“Đúng là có thể lừa người, lại còn ngày ngày đi ăn quán cơ.”

Cố Ngân Tinh nhét kẹo vào trong túi: “Cô không cho đồ nói dối ăn kẹo đâu.”

“Thật mà,” Lương Lượng nào nhịn được người khác nói cậu ta là kẻ nói dối, suy nghĩ một chút, liền xoay người chạy vào nhà.

Cậu ta nắm lấy tay áo Triệu Phượng Lai: “Mẹ, có phải nhà mình có rất nhiều tiền đúng không? Có phải là ngày nào cũng đi ăn quán đúng không?”

Trong nhà lập tức yên tĩnh.

Lương Nhân Nghĩa phản ứng rất nhanh, lập tức tức giận đứng dậy: “Con nói linh tinh cái gì, nhà chúng ta làm gì có tiền!”

“Đúng vậy, cô nói rồi mày là đồ nói dối.” Cố Ngân Tinh cười hi hi đi vào, đúng ở cửa, khoanh hai tay trước ngực, bộ dạng xem chuyện cười.

Lương Lượng lập tức càng cuống lên.

Nó đột nhiên nhớ tới tiền lì xì năm nay trong túi, vội móc tiền lì xì ra, cầm tờ đại đoàn kết đó trong tay: “Nhà tôi chính là có tiền, cô nhìn tiền mừng tuổi của tôi này! Cô có không?”

Làm tốt lắm!

Mập mạp!

Mặc dù Cố Ưu Tư không biết chuyện gì xảy ra, nhưng vô cùng xúc động đối với hành động “vì nước quên nhà*” này của Lương Lượng.

Hà Xuân Liên cất vỏ bánh sủi cảo đi, nhìn Lương Lượng, rồi lại nhìn vợ chồng Lương Nhân Nghĩa.

Mặt vợ chồng Lương Nhân Nghĩa đỏ bừng.

Lương Nhân Nghĩa máu dồn lên não, nhấc tay tát Lương Lượng một cái: “Tao kêu thằng nhóc mày đừng nói linh tinh, nhà chúng ta có tiền lúc nào, tiền này mày lấy đâu ra.”

Cố Kim Thuỷ giữ tay Lương Nhân Nghĩa, Lương Nhân Nghĩa gần như béo gấp hai lần anh, nhưng Cố Kim Thuỷ lại dễ dàng kéo tay anh ta.

Cố Kim Thuỷ cười trừ: “Anh họ, anh xem chuyện nhà anh vẫn là về nhà xử lý thì tốt hơn. Còn bữa cơm tất niên tối nay, vẫn là chia ra ăn đi, dù sao điều kiện nhà bọn em bình thường, còn không cho nổi con mười tệ tiền mừng tuổi.”

Lương Nhân Nghĩa vừa mới muốn nói gì, cổ tay lại truyền tới đau đớn, anh ta chỉ có thể vội vàng đồng ý, đưa cả nhà ỉu xìu rời đi.

Buồng phía Đông.

Khi Tống Triều Hoa đi ra đổ nước, nhìn thấy bóng lưng của Lượng Lượng.

Mắt cô ta đột nhiên sáng lên.

Cô ta nhớ ra một chuyện, vội vàng về tìm cha.

“Cha, con có chuyện nói cho cha.”

Tống Triêu Hoa gần đây vì chuyện Lâm Liên Hoa không có lương, bị mắng mấy trận, giọng nói run lẩy bẩy. Tống Kiến Thiết đang ngồi trên giường đọc sách, nghe thấy lời này ngẩng đầu lên nhìn cô ta: “Lại có chuyện gì?”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️