Niên Đại 80: Cá Mặn Bị Cả Nhà Nghe Lén Tâm Tư

Chương 32: Bị nghe lén ngày thứ bảy 5

Chương Trước Chương Tiếp

Cá đỏ dạ? !

Giả bộ nghèo? !

Cả nhà lão Cố nghe lời nói này, một nhà đầu óc cũng ong một cái.

Vợ chồng Lương Nhân Nghĩa thấy một nhà lão Cố không nói gì, bèn trao đổi ánh mắt với nhau.

“Nhà chồng em họ anh không phải là chê chúng ta mang thiếu đồ đấy chứ?” Triệu Phượng Lai dùng ánh mắt hỏi.

Lương Nhân Nghĩa: “Không thể, lúc trước chúng ta tới cũng không mang gì, nó cũng không nói gì.”

“Khụ khụ.”

Cố Kim Thủy ho khan mấy tiếng, đám người Hà Xuân Liên mới hoàn hồn lại.

Lúc này Lương Dĩnh thật sự tức giận, mặt đỏ rần, tay cũng run run: “Anh họ, cuộc sống nhà anh chị còn tốt hơn nhà bọn em.”

Lương Nhân Nghĩa cười ha hả khoát tay: “Đâu có, nhà em ba người lớn đều có công việc, dù em rể không có công việc, nhưng ở bên ngoài cũng kiếm được nhiều tiền, nhà anh thì anh vô tích sự , có thể có bao nhiêu tiền chứ.”

“Đúng không? Tôi nhìn cha con các anh ăn rất mập, còn tưởng rằng anh ở nhà ngày ngày ăn bột mì thịt heo cơ.”

Lương Dĩnh cười giả tạo nói.

Trong lòng vợ chồng Lương Nhân Nghĩa hơi hoảng chút.

Lương lượng ở trong đó làm ầm ĩ: “Mẹ, con muốn ăn kẹo, muốn thỏ trắng lớn, không thích đồ rẻ.”

Triệu Phượng Lai không nén giận được, đánh hắn một cái: “Ăn kẹo quất này có gì không tốt, nhà chúng ta ngày thường còn không có kẹo ăn đâu.”

“Ôi, chị dâu chị so đo với đứa nhỏ làm gì.”

Cố Ngân Tinh chuyển mắt, đưa đứa nhỏ cho Cố Kim Thủy, nói: “Mập mạp, cô đưa cháu ra ngoài chơi nhé.”

Cô ấy bốc một nắm kẹo trong tay, Lương Lượng lập tức vui tươi hớn hở đi theo.

Trong nhà.

Hà Xuân Liên làm như không có chuyện gì, gọi Lương Nhân Nghĩa cùng nhau làm sủi cảo, còn định nấu một nồi thịt kho.

Vợ chồng Lương Nhân Nghĩa liên tục nói được, không ngừng nuốt nước miếng.

Cố Ưu Tư ở bên cạnh sốt ruột muốn chết.

Cả nhà này đều là quỷ hút máu, chiếm lợi nhà họ Cố, hết lần này tới lần khác, bây giờ miệng cô không thể nói, thật là tức muốn chết.

Bên ngoài sân.

Cố Ngân Tinh bóc giấy kẹo, đưa kẹo sữa cho Lương Lượng: “Mập mạp, may mà hôm nay mày tới nhà cô nên mới ăn được kẹo này đấy nhá.”

Lương Lượng vội vã cướp lấy kẹo sữa nhét vào trong miệng, nói không rõ ràng: “Ai nói, nhà tôi cũng có kẹo sữa.”

“Thật à? Nhà mày mua được sao?” Cố Ngân Tinh cố ý lộ ra vẻ mặt khinh thường: “ Mày chém gió đúng không?”

“Không phải!”

Lương Lượng nào đâu chịu được, lập tức giậm chân nói: “Nhà tôi có nhiều kẹo sữa lắm, còn nhiều hơn nhà cô.”

“Điêu.” Cố Ngân Tinh khịt mũi coi thường: “Nhà mày không có tiền, đâu mua nổi, hôm nay nhà mày nghèo nên chạy tới nhà cô ăn chực bột mì sùi cảo với thịt ba chỉ đấy.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️