Khi nghe người kia đã chạy trốn, Tịch Hãn khựng lại: “Chạy rồi, quả đúng là tính cách của nó.”
Cố Kim Thủy đun nước pha trà cho thầy, nhân tiện hỏi dò: “Thưa thầy, nghe thầy nói, hóa ra thầy quen biết người này.”
“Sao thầy lại không quen biết.”
Tịch Hãn nhắm mắt lại: “Người này chính là con trai nuôi mà thầy từng nhận, người đấu tố ta khi đó cũng chính là nó. Ngày ta bị đấu tố về nhà, thấy đồ đạc trong nhà trống không, thầy đã đoán rằng nó là người cuỗm đi hết mọi thứ.”
“Thưa thầy.” Cố Kim Thủy ngạc nhiên, tiếng nước sôi lụp bụp từ ấm trên bếp vang lên, khuôn mặt anh ấy đỏ rực vì ánh lửa: “Chẳng phải thầy từng nói người đó tên là Tịch Xuyên sao, nhưng người này tên là Lâm Đại Hải mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây