Nụ cười trên môi Lưu Ngọc Lan cứng đờ lại, vẻ mặt có hơi lúng túng.
Ba Nghiêm trông có vẻ rất nghiêm túc, ông ta có làn da ngăm đen, có vết sẹo nơi khóe mắt, thoạt nhìn cũng rất đáng sợ, “ Sao con lại nói chuyện với dì Lưu bằng giọng điệu như vậy!”
Nghiêm Nhẫn hơi rũ mi mắt xuống, đút tay ở trong túi: “Ba, con chỉ nhắc nhở bà ta thôi, chứ không có ý gì khác cả, tránh cho bà ta lan truyền thông tin sai lệch, bôi nhọ danh tiếng của bạn gái con.”
“Ý con là bà ấy cố tình? !” Ba Nghiêm tức giận đến mức nổi đầy gân xanh, trợn mắt nhìn về phía Nghiêm Nhẫn.
Cố Ngân Tinh kéo tay áo của Nghiêm Nhẫn, nháy nháy mắt với Nghiêm Nhẫn, ý bảo anh ấy nhìn biểu tình của ông bà nội.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây