Cố Kim Thủy cau mày, rút mấy tờ khăn giấy đưa cho cô ấy, “Thôi em đừng khóc nữa, bên phía bệnh viện các em nói thế nào? Bọn họ không thể tin tưởng lời nói từ một phía cô ta được?”
Cố Ngân Tinh nhận lấy khăn giấy, lau nước mắt, nghẹn ngào nói: “Y tá trưởng của em vẫn che chở cho em, nhưng người phụ nữ kia thật sự rất khó đối phó, cứ khăng khăng nói đó là lỗi của em, muốn làm ầm chuyện này lên, thậm chí còn định kiện lên cục y tế. Đám lãnh đạo bệnh viện em cũng khốn khiếp, sợ xảy ra chuyện nên bảo em ở nhà nghỉ ngơi trước, chờ điều tra xong chuyện này rồi tính tiếp.”
“Như vậy… Như vậy có khác nào đình chỉ công tác của con đâu?”
Sắc mặt của Hà Xuân Liên trở nên khó coi, “Lãnh đạo các con định ỉm đi cho xong chuyện à, nếu không thể điều tra rõ chuyện này, chẳng lẽ bọn họ định bắt con ôm cái nồi này?”
“Đúng vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây