“Con có được thứ này bằng cách nào?”
“Con mua được ở chỗ chợ ma, người bán cho con nói là mua được thứ này ở trong một ngôi chùa miếu gì đó, mới đầu phía trên phủ đầy bùn đất, con nhìn thấy trên nắp có hình nụ hoa, đồng đỏ treo thêu xanh, nên đã kết luận chắc thứ này có từ thời nhà Đường.” Cố Kim Thủy vừa giải thích với ông Tịch, vừa căng thẳng nhìn sắc mặt của ông ấy: “ Màu này có được là do cải tiến kỹ thuật trong quá trình nấu chảy và đúc đồng vào thời nhà Đường, nhờ việc giảm được hàm lượng thiếc trong vật liệu mà có màu đỏ đồng này. Về phần thêu xanh, thầy từng nói với con, đồ đồng được khai quật ở khu vực Thiểm Tây chủ yếu có màu xanh thuỷ tinh và màu xanh Malachite, cũng tương ứng với điểm này.”
Tịch Hãn khẽ gật đầu, ông ấy cầm miếng vải lên, cẩn thận lau sạch một mảng bùn đất, rồi đưa cho Cố Kim Thủy: “Con ngửi thử đi.”
Cố Kim Thủy sửng sốt, anh ấy nhận lấy chiếc lư đồng từ tay sư phụ mình, cẩn thận ngửi, sau đó lại sửng sốt nhìn về phía Tịch Hãn, “Sư phụ, chỗ này không có mùi? !”
“ Đúng vậy, những kiến thức con vừa nói đều đúng cả, nhưng quan trọng nhất là thứ này không có mùi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây