“Có hay không cũng liên quan gì tới cậu? Chàng trai trẻ này, cậu mau xuống đây đi, bớt để chúng tôi phải xé rách mặt, đến lúc đó sẽ không hay đâu.”
Tom mỉm cười nói với anh ấy, ánh mắt nhìn anh ấy đầy thâm thuý.
Tống Kiến Thiết nhìn Cố Kim Thủy bằng ánh mắt hơi hả hê, nói: “Đúng vậy, anh đừng có làm loạn, đạn không có mắt đâu.”
“Tôi...” Cố Kim Thủy đang định lên tiếng, chợt ngừng nói vểnh tai lên lắng nghe.
Đám người Tống Kiến Thiết cũng nghe thấy có tiếng bước chân ở phía trước, giống như có mấy người đang đi đến. Sắc mặt của Tom hơi thay đổi, ông ta cướp lấy khẩu súng từ tay George, “Cậu còn dẫn theo người tới?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây