An Tâm liếc nhìn An Dật, miệng vẫn còn nói: “Đây là người ta cho anh, chứ không phải anh ép đâu.”
An Dật gần như mất sạch mặt mũi, khoé môi giật giật trong chốc lát, cuối cùng chỉ có thể quay đầu đi làm như không nhìn thấy gì.
Cố Kim Thủy không quá quan tâm đến số tiền nhỏ này, anh ấy hỏi: “Trước đó đã xảy ra chuyện gì? Trước khi tới đây, anh còn nhìn thấy gì nữa?”
“Nhìn thấy cái gì?”
An Tâm sửng sốt trong chốc lát, anh ta gãi gãi đầu, rồi đột nhiên vỗ bắp đùi như nhớ ra điều gì đó: “À, anh nói trúng rồi, lúc tới đây, tôi còn nhìn thấy thêm hai người nữa cũng đi về phía nhà cũ, đi về phía cửa chính, hai người đó hình như là Tom gì đó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây