Mặc dù bình thường mua đồ đều phải bới lông tìm vết để hạ giá xuống, nhưng những món đồ ngọc trước mắt đều rất tốt, tốt đến mức ông ta còn phải nghi ngờ không biết có phải là giả hay không.
Nhưng ngẫm lại, chuyện này không có khả năng, nếu hôm nay mình không tới đây, những món hàng này sẽ bị người khác mua mất.
Ngụy Nguyên khẽ nhíu mày, ông ta nói: “Tom tiên sinh, tôi không muốn đổi với ông lắm, hay là ông chọn cái khác đi.”
Tom thầm cảm thấy sốt ruột, nhìn về phía Ngụy Nguyên bằng ánh mắt không vui, nhưng trong lòng lại vui vẻ. Ông ta cười nói: “Anh Ngụy, anh vậy là hẹp hòi quá rồi, hàng tốt thế này, anh để lại cho tôi thì có làm sao?”
Ông ta chỉ chỉ vào bảy cái hòm kia, “Tôi sẵn sàng đổi cho ông một thùng hàng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây