“Em rể, anh có chuyện, chuyện này là chuyện lớn với anh, nhưng chỉ là chuyện nhỏ với cậu thôi.”
Lương Nhân Nghĩa giơ ngón cái và ngón trỏ lên tạo khoảng cách, “Cậu có thể giúp chúng tôi chuyện nhỏ này được không, để chúng tôi qua chỗ nhà cũ ở mấy ngày?”
“Nhà cũ nào?”
Cố Kim Thủy khuấy mì trong bát, nghi ngờ nhìn Lương Nhân Nghĩa.
Lương Nhân Nghĩa nói: “Căn nhà cũ mà Hoa kiều kia muốn mua lại đấy, có được không, các cậu đừng vội giao cho Hoa kiều kia, để chúng tôi đi vào trong xem, mở rộng tầm mắt. Chúng tôi sẽ không để các cậu hỗ trợ không công đâu, chúng tôi sẽ trả tiền.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây