Hàng giả lần trước nhìn cũng tạm được, nhưng nếu đặt cạnh hàng thật này, thì ngay cả người ngoài nghề cũng có thể nhìn ra vấn đề.
“Ồ, thứ tốt đấy, thảo nào nhìn An Dật giống như ba chết mẹt chết.”
Hạ Phi khen ngợi chiếc lọ trước, rồi mới giới thiệu: “Nhà họ An kia bắt đầu làm giàu nhờ nghề làm hàng giả từ thời nhà Thanh, kỹ thuật làm hàng giả của nhà bọn họ tinh tế đến mức ngay cả các đại chưởng quỹ của cửa hàng ở Lưy Ly Xưởng(*) cũng chưa chắc đã nhìn ra được vấn đề. Đến thời dân quốc, hình như nhà bọn họ đắc tội với quân phiệt, nên từ đấy nhà bọn họ im hơi lặng tiếng. Tôi cứ tưởng người nhà họ An đã chết hết hoặc là không làm nghề này nữa, không ngờ vẫn còn có người làm.”
(*) Lưy Ly Xưởng là một trong những con phố văn hóa và buôn bán truyền thống nổi tiếng ở Bắc Kinh. Nó nổi tiếng với việc bán các bức tranh và thư pháp cổ, Tứ Bảo , đồ trang sức và ngọc bích
Nói tới đây, anh ấy đưa mắt nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: “Anh nhìn thấy đồ trong nhà bọn họ rồi đúng không? Những thứ đó đều là vật liệu dùng để làm hàng giả đấy, tôi dám cam đoan nhà bọn họ có rất nhiều hàng giả!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây