Nói xong lời này, anh ấy đóng cửa khoang tàu lại.
Quách Phác đứng phía đối diện hơi tức giận, ông ta chống gậy nói: “Chưa từng thấy ai ngang ngược như vậy.”
Tống Kiến Thiết âm dương quái khí nói: “Chú Quách à, đấy là chú không biết đâu, anh ta ngang ngược lắm, ỷ vào mình có chút kiến thức mà xem thường người khác.”
“Thanh niên còn trẻ không biết trời cao đất rộng, sớm muộn gì cũng có ngày nếm mùi thất bại.” Mấy ngày nay, Quách Phác được Tống Kiến Thiết và Lương Nhân Nghĩa thay phiên nhau nịnh hót, đã làm ông ta không biết trời đâu đất đâu, không ngờ lại gặp phải Cố Kim Thủy không thèm cho ông ta mặt mũi. Ông ta thầm sinh lòng thù dai.
“ Anh ơi, sao bọn họ cũng đi Tây An?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây