“Thế nào, chị dâu, chị có đi không?” Hà Xuân Liên hỏi.
Trần Lệ Anh cắn răng gật đầu chút do dự: “Đi, dù thế nào chị cũng phải đi, chị chịu cái nhà này đủ lắm rồi, chị đi ra ngoài làm việc cho rảnh nợ, kiếm tiền về mua trứng gà cho bọn nó muốn ăn bao nhiêu thì ăn!”
“Đúng vậy.”
Hà Xuân Liên nói: “Chúng ta ở nhà trông cháu, bận trong bận ngoài, người ta còn nghĩ chúng ta không làm gì, vậy thà đi ra ngoài làm việc kiếm tiền, đến cuối năm cho mỗi nhà một trăm, xem có đứa nào dám lên mặt với vợ chồng anh chị.”
Tuy những lời này hơi khó nghe, nhưng cũng có lý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây