Niên Đại 80: Cá Mặn Bị Cả Nhà Nghe Lén Tâm Tư

Chương 16: Ngày thứ tư bị nghe lén 2

Chương Trước Chương Tiếp

“Đến tìm cậu của Trần Thất Văn hỏi thăm, cậu anh ta cho vay một khoản tiền, mợ anh ta không biết gì hết!”

Cố Ưu Tư càng nghe càng lo lắng, cố gắng nói aba aba mấy lần, nhưng cô thực sự không có thiên phú ngôn ngữ, không nói được gì.

Mắt của Lương Dĩnh và mọi người sáng lên.

Cố Kim Thủy tỉnh bơ: “Mẹ, đừng nóng, ngày mai con đến nhà họ hàng cậu ta hỏi thử xem nhà họ đã xảy ra chuyện gì, những người biết sự thật đều nói không thể gả cho người này, con chỉ mỗi một em gái là Ngân Tinh, hôn sự của em ấy con chắc chắn sẽ nghe ngóng kỹ.”

“Vậy con chú ý một chút.”

Lúc này Hà Xuân Liên mới thấy yên tâm.

Cố Kim Thủy lấy một xấp tiền từ trong túi ra: “Số tiền kiếm được hôm nay, mẹ giữ lại để dùng trong nhà đi.”

Xấp tiền đó không ít, ít nhất cũng phải hai ba chục.

Sự chú ý của Cố Ngân Tinh lập tức bị thu hút bởi tiền: “Anh, bán đồ second hand thật sự có thể kiếm tiền sao?”

Cố Kim Thủy cười nhạo: “Vậy còn phải xem là ai, đầu óc em đừng nghĩ tới chuyện đó, biết điều thì làm y tá thôi.”

Anh cho Cố Ngân Tinh hai đồng rồi đuổi đi.

Sau khi về nhà, Cố Kim Thủy lấy một lọ kem dưỡng da từ trong túi ra đưa cho Lương Dĩnh: “Em có thể xài một ít kem vào ca đêm, người ta nói mặt sẽ thấy dễ chịu nếu thoa vào ban đêm đấy.”

Lương Dĩnh liếc nhìn anh ấy, thấy con gái đang nhìn mình chằm chằm, cười thoa kem dưỡng da lên mặt con gái vài cái: “Đừng tiêu tiền bậy bạ cho em, có tiền thì ăn nhiều hơn ở bên ngoài, đừng để bụng rỗng về.”

“Anh biết vợ anh đau lòng.”

Cố Kim Thủy ôm eo Lương Dĩnh, bàn tay không quy củ mà sờ lên trên.

Thấy Cố Ưu Tư đang nhìn bên cạnh, anh ấy hắng giọng một cái rồi bế con sang phòng Hà Xuân Liên.

Ngày hôm sau.

Lương Dĩnh làm ca đêm nên mãi tới trưa mới về, cô vừa về đã thấy mẹ chồng đang ở nhà chăm con liền hỏi: “Mẹ, sao hôm nay mẹ về sớm thế?”

Hà Xuân Liên nói: “Ở trường bên kia cũng được xem như chính thức nghỉ đông rồi, được phát hai đồ hộp và bốn chai nước ngọt.”

Bà ấy chỉ tay vào cái tủ trong phòng phía đông.

Nhà họ nấu ăn ở bên ngoài nhưng để đồ trong phòng Hà Xuân Liên, người ra người vào trong khu phố này, chỉ sợ bị người ta tiện tay lấy đi mất.

Lương Dĩnh liếc nhìn rồi mỉm cười: “Ơ, nghĩ sao lại phát nước ngọt vào giữa mùa đông thế này?”

“Không phải, trường học của bọn mẹ không hiệu quả lắm, lãnh đạo lại không có năng lực.” Nói tới chuyện này, Hà Xuân Liên phàn nàn: “Các trường khác phát phiếu lương thực, phiếu công nghiệp và cả đồ hộp nữa, chỉ có trường này keo kiệt, phát ít đồ này thôi.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️