Hà Xuân Liên đang định hỏi có chuyện gì không, chợt nhìn thấy mấy bóng người quen mắt đi ra từ trong nhà họ Quách, người đi đầu mặc bộ trang phục Trung Sơn mới tinh, Hà Xuân Liên sửng sốt một lúc rồi mới nhớ ra, “Đây chẳng phải là Lam lão tiên sinh hay sao?”
“Trí nhớ của bà tốt thật đấy, tôi còn sợ mọi người quên chúng tôi rồi.”
Lam Nghiệp Bình mỉm cười với mọi người, rồi cúi người nói với cháu trai mình: “Lân Nhi, cháu mau chào bà đi.”
“Cháu chào bà ạ.” Lam Lân hơi căng thẳng, nhưng vẫn không quên lễ phép với người lớn, cậu bé ngoan ngoãn chào Hà Xuân Liên xong, rồi lần lươt chào đám người Cố Kim Thủy.
“Cháu nhà ông ngoan quá.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây