“Anh, thế nào rồi?”
Sơn Hổ ngồi chờ ở cửa trước nửa ngày, bị muỗi cắn mấy cái, bên này chẳng có động tĩnh gì, chán đến mức sắp ngủ thiếp đi.
“Xong rồi.” Cố Kim Thủy mặt mày hớn hở, lấy ra một nắm tiền khoảng hai trăm đưa cho Sơn Hổ, “Tiền này cho cậu.”
“Không cần đâu, em không cần nhiều thế, chúng ta kiếm được không ít từ vụ làm ăn kia rồi.”
Sơn Hổ thấy nhiều tiền như vậy, giật mình, vội vàng xua tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây