“Cục trưởng Trần gì chứ, gọi tôi là ông cụ là được rồi.” Trần Đẳng Hưng xua tay, nói với vợ: “Bà ra ngoài đun nước đi, tôi có chút chuyện cần nói.”
Bà Trần đáp lại một tiếng rồi đi ra ngoài trông bếp lò.
Thực ra là đứng gác, tránh để ai đó lại gần nghe lén.
“Thế thì tôi gọi là ông cụ vậy, chúng ta cũng không phải người ngoài, hôm nay tôi đến sớm làm phiền ông, là có món đồ muốn ông xem qua.”
Cố Kim Thủy lấy một miếng ngọc Thiền từ trong túi ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây