Biểu cảm của anh ấy hưởng thụ đến nỗi Cố Ưu Tư đang cầm nửa cái bánh xuân nhìn miếng bánh của mình rồi nhìn miếng thịt đầu heo trong tay anh ấy, lòng cảm thấy không công bằng chút nào: “Thịt, thịt...”
“Gọi ba đi, ba sẽ cho con ăn!”
Cố Kim Thủy trêu đứa bé, cầm miếng thịt đầu heo ngồi xuống trước mặt Cố Ưu Tư.
Cố Ưu Tư liếc anh ấy một cái khinh bỉ, rồi quay đầu nhìn mẹ: “Mẹ ơi, thịt, thịt...”
Lương Dĩnh mỉm cười, nhón một miếng thịt nạc nhỏ đưa cho cô: “Ăn ít thôi, lát nữa con còn có cháo cà chua đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây