“Chu Văn Trúc, cậu nhìn xem thế đạo bây giờ, mọi người đều bình đẳng, đã không còn giống như trước nữa, ai cũng phải xoay quanh cậu. Nhà họ Chu của các cậu đã là quá khứ, nhìn rõ hiện thực đi, đừng mãi sống trong giấc mộng của mình. Giữa ban ngày, tôi cũng không tiện đánh thức cậu.”
Châm biếm một hồi, Lý Lão Đại bế Lý Nhất Nhất rời đi.
Muốn nghĩ thế nào là chuyện của bọn họ, ông ấy làm những chuyện mình nên làm là được.
Với cái chết của chú Chu, ông ấy không hổ thẹn với lương tâm, giống như những gì con gái nói, kẻ đáng chết thì sẽ phải chết, chỉ là cách chết khác nhau mà thôi!
“Con gái à, sau này con không được học theo họ, rõ ràng bản thân sắp không sống nổi nữa rồi mà vẫn giả vờ thanh cao chẳng được ích lợi gì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây