“Anh xem, có dễ nghe hay không.”
Cười rất ngọt ngào, nhưng trên tay làm chuyện tra tấn người.
“Tiếp theo đến chỗ nào?”
Hơi dời đi, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn lộ ra suy nghĩ và tự hỏi.
Chu Văn Trúc nằm trên mặt đất, mồ hôi thấm ướt toàn thân, bàn tay hoàn hảo, biến thành một bãi bùn nhão, trên khuôn mặt trắng bệch khảm hai con mắt hoảng sợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây