Là từ ngữ quen thuộc, nhưng giọng nói lại xa lạ, Lý Nhất Nhất mở to mắt, không biết đang suy nghĩ gì.
Cô sẽ không giống như mộng du đấy chứ, vừa tỉnh dậy đã thay đổi một nơi khác.
Nhắm mắt, mở mắt ra, cô vẫn ở chỗ cũ, cho nên không phải là ảo giác của cô.
“Ma ốm trong phòng kia, mày cũng phải coi chừng cho tao, nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nhà bọn tao cũng không thể tìm được vợ hai cho con trai của mày, không tốn tiền nên mày phải biết quý trọng.”
Nếu không phải người nọ nói đi nói lại, bà ta cũng không muốn đứa ma ốm này, cho không cũng không cần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây