Tay còn đang ở giữa không trung, bên ngoài truyền đến âm thanh, Khương Thành cảnh giác thu hồi tiền, giây tiếp theo, cửa bị đá văng, gian phòng tối tăm sáng lên.
“Cậu ơi, cháu tìm cậu thật vất vả!”
Tiếng khóc tê tâm liệt phế, giống như khóc ra nỗi khổ trong lòng, nhưng giọng nói xuất phát từ trong miệng một đứa trẻ, có phải quá mức hay không.
Trong đầu Khương Thành đều là tôi là ai, tôi ở đâu, cậu là ai, cậu ở đâu.
Còn chưa hoàn hồn, trên đùi đã có thêm một vật trang sức.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây