Không còn gọi Phúc Bảo, Vương Nhất Đình cảm thấy mình đã đoán được chân tướng:
“Chồng, anh nhìn xem sau gáy em có dấu vết bị gậy đánh không.”
Lý Lão Tam nhìn thoáng qua, có, qua cả đêm biến thành vết bầm tím, bắt mắt nhắc nhở bọn họ đã xảy ra chuyện gì.
“Biết chúng ta muốn đi làm gì chỉ có người trong nhà, người nhà và gia chủ là những đứa trẻ hiểu chuyện sẽ không bán đứng chúng ta, chỉ có Lý Phúc Y có khả năng, chồng, anh nghĩ lại coi chúng ta đi đến đâu.”
“Là toà nhà của nhà họ Chu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây