Nhìn bàn tay đen hơn cả bóng đêm của mình, Chu Văn Trúc không hiểu lắm, lúc này cậu ta nên...
Một lượng lớn ký ức ùa về, cơn đau bị chặn tạm thời quay trở lại, không chịu nổi, Chu Văn Trúc nằm thẳng đơ trên giường cỏ khô.
Gió lạnh ập đến, thổi bay quần áo rách nát trên ngực Chu Văn Trúc.
Bầu trời bên ngoài bắt đầu lóe lên ánh sáng tím, tiếng sấm rền vang một tiếng lại một tiếng ở phía cuối trời.
Mưa rơi lất phất, nhanh chóng biến thành mưa như trút nước. Cỏ khô trên mái chuồng bò không chịu nổi sức nặng, phần giữa bị nước mưa xuyên qua.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây