Có một cảm giác không thoải mái chảy xuôi trong lòng, Lý Vũ Xích theo bản năng không thích cách Chu Văn Trúc đối với Phúc Bảo, cậu ta mê mang mà nhìn xung quanh một chút, Lý Vũ Xích nói nhỏ
“Anh Văn Trúc, em đã hiểu rồi, em sẽ làm như anh nói.”
Cậu ta muốn báo thù cho ba mẹ, cậu ta không còn đường lui, chỉ có nghe theo Chu Văn Trúc mới có một tia hy vọng sống sót.
Sự do dự biến thành kiên định, Lý Vũ Xích không còn hỏi đông hỏi tây nữa, cậu ta ăn thịt một cách ngon lành, nhưng hốc mắt lại từ từ ươn ướt.
Chu Văn Trúc cau mày, không muốn nhìn Lý Vũ Xích, anh ta dời mắt đi và khẽ nhắm lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây