Lý Nhất Nhất nhớ đến đống đồ trong không gian, hình như đã nhìn thấy vô số tiền,
“Lão Lưu này, anh đừng có chê tôi, tôi phải vất vả lắm mới lấy được đống rau này, nếu không phải vì con gái, tôi đã không mạo hiểm đâu.”
Bế Lý Nhất Nhất đang ồn ào vào lòng, mọi người mới nhìn thấy trong phòng còn có một đứa trẻ,
[Cảm giác tồn tại của mình lại thấp như vậy?]
[Dù sao thì mình cũng rất đáng yêu mà.]
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây