Sắc mặt Vương Nhất Đình có chút mất tự nhiên, Lý Lão Đầu không nói bà ta cũng quên mất.
“Lý Lão Tam mày thì có chỗ nào tốt hả, giống như vợ mày, ham ăn biếng làm còn tự cho là đúng, nếu không có tao và mẹ mày giúp đỡ, mày có thể nuôi sống bản thân sao? Mày có thể nuôi sống con trai con gái của mày sao?”
“Bây giờ thì hay rồi, phát đạt rồi liền nghĩ rằng mình có năng lực, cảm thấy bọn tao ép mày, muốn rời khỏi cái nhà này.”
Sự thật bị lãng quên dần dần rõ ràng, mặt Lý Lão Tam lúc xanh lúc trắng, lời Lý Lão Đầu nói là sự thật, ông ta không phản bác được.
“Ba, con...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây