“Đúng vậy, Phúc Bảo nhà lão đồng chí là một đồng chí tốt, tuổi còn nhỏ đã biết giúp người làm niềm vui, nếu không có cô bé thì hôm qua tôi cũng không nhất định sẽ an toàn.”
Lần đầu tiên nhìn thấy Lý Phúc Y, Uông Soái đã rất thích.
“Chủ nhiệm Uông quá khen, đây đều là phúc khí của Phúc Bảo.”
Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của Lý Lão Đầu cười ra một đóa hoa, ông ta cảm thấy ông trời giúp đỡ nhà bọn họ, còn đang rầu rĩ vì công việc của Lý Lão Tứ, Lý Phúc Y đã cứu về một chủ nhiệm.
Cơ hội trời ban, lo lắng trong lòng hai vợ chồng già bọn họ có thể giải quyết rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây