Ánh mắt anh ta lóe lên, trong mắt là đủ loại hận ý, Mã Phát Tài trộm liếc nhìn ba Mã đang dùng cơm, trong miệng bắt đầu chảy nước miếng nhưng vẫn còn muốn làm bộ như không có chuyện gì xảy ra.
Tay ba Mã dừng lại một lát, quan sát Mã Phát Tài một chút rồi lại nghĩ đến đồ tốt trong túi áo ông ta.
Đồ tốt cũng chỉ có một, mà ông là người phải gánh trách nhiệm nặng nề nên đương nhiên cũng muốn ăn nhiều hơn một chút để duy trì tinh thần khỏe mạnh, như thế mới không làm hư bảo bối của ông ta.
Còn con trai thì, cuối cùng ba Mã lắc đầu một cái, quyết định bỏ rơi.
“Đói thì đi tìm mẹ mày đi, cũng đâu phải là lão tử sinh ra mày đâu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây