Ôn Nhiên nhìn thấy tay anh ta phát run biết anh ta đã bị dọa sợ, lại thêm dầu vào lửa, “Sau này anh sẽ thường xuyên xuất hiện một số di chứng như chân vô lực, té xỉu, xuất hiện ảo giác vân vân! Tuy nhiên, dù anh có bệnh hay không cũng không tránh được sự thật việc anh chặn đường tôi, có giải thích cũng vô dụng! Tôi khuyên anh nên ký tên sớm chút, để không lãng phí thời gian của mọi người.”
Vu Đào đặt giấy đến trước mặt anh ta, “Ký tên!”
La Hạo vẫn cảm thấy có chỗ nào không đúng, do dự hỏi: “Khi tôi té xỉu có ngửi được một mùi hương, đó là thứ gì?”
“Mùi hương gì?” Thuốc của Ôn Nhiên phát huy tác dụng rất nhanh, hiện tại trên người đã không còn lưu lại, cho nên cố ý giả ngu.
La Hạo vội vàng hình dung, “Chính là một mùi hương rất thơm…… Tôi cũng hình dung không ra, dù sao chính là mùi hương rất thơm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây