“Sống tiếp cùng nhau cũng không còn ý nghĩa, giải thoát cho nhau sớm một chút sẽ tốt hơn.” Phùng Phương Đình đã hết sức thất vọng với anh ta từ lâu: “Đi thôi, đừng chậm trễ thời gian!”
Mẹ La cũng không giả đau nọ đau kia nữa, chống eo nói: “Nói trước cho cô biết, ly dị thì dễ, có ly hôn chúng tôi cũng không nhận hai đứa lỗ vốn kia đâu! Ra ngoài cũng đừng nói là người nhà họ La chúng tôi, đỡ chậm trễ đứa lớn nhà này tìm vợ.”
“Bà có muốn nhận chúng tôi cũng sẽ không cho các người nhận, bà không xứng làm bà nội của cháu tôi!” Phùng Phương Phỉ một dao chém vào góc bàn.
Nếu như có thể, cô ấy muốn một dao bổ đôi cái đầu của bà già hèn hạ này.
Bà già ác độc như vậy, chị cô lại có thể nhẫn nhịn lâu như thế, đổi lại là cô ấy thì sớm đã không đành lòng rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây