Ai ngờ đầu ngón tay cô còn chưa chạm vào, Tiểu Chí thấy Thẩm Nam Chinh khoan thai đi tới đã hưng phấn rụt tay lại, vẫy vẫy anh: “Chú Thẩm--”
Nụ cười trên mặt Ôn Nhiên còn chưa kịp thu hồi, quay đầu lại đã thấy đúng là Thẩm Nam Chinh.
Thẩm Nam Chinh nhanh chóng đi tới, kéo tay Tiểu Chí chỉ về phía cô: “Thật trùng hợp, cô làm việc ở bệnh viện này à?”
“Đúng vậy, thật trùng hợp.” Trong lòng Ôn Nhiên có phần vui mừng: “Hai người quen à?”
Thẩm Nam Chinh không tính là người qua đường nên không cần nói nhiều lắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây