Không thể tùy tiện thảo luận chuyện quan trọng của quốc gia.
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, chẳng mấy chốc đã đi rất xa.
Kim Bảo Lỵ nhìn phương hướng rồi chỉ vào ngọn đèn đường phía trước, nói: “Ôn Nhiên, thả mình ở đó cũng được, để mình tự về.”
“Còn một đoạn đường nữa mà, mình đưa cậu về.” Ôn Nhiên vẫn đạp xe đều đều, đi qua ngọn đèn không dừng lại.
Bình thường ba mẹ Kim Bảo Lỵ không ở nhà, chỉ cần không dính đến chuyện lớn như hôn nhân thì cô ấy đều sống như cô nhi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây