“Ừ!” Ôn Nhiên nhìn khuôn mặt thanh tú của cô ấy, hỏi: “Nguyễn Linh, nếu một ngày kỳ thi tuyển sinh đại học được mở lại, cậu vẫn tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học chứ?”
“Vào đại học?” Nguyễn Linh chưa bao giờ nghĩ đến chủ đề này, trong lúc nhất thời không biết trả lời thế nào. Suy nghĩ một lúc, cô ấy nói: “Nếu có cơ hội này, mình nhất định sẽ thi. Hạ Cận Ngôn dù sao cũng là sinh viên đại học, sau này mình không muốn khi nói trước mặt con trai lại thấp hơn anh ấy một bậc đâu. Nhưng ý tưởng của cậu cũng quá kỳ quái, tiếp tục thi đại học khó khăn biết bao!”
“Nó sẽ mở lại thôi. Hãy nhặt những cuốn sách mà cậu đã ném đi mà chuẩn bị sẵn sàng đi thi đi!” Ôn Nhiên không muốn cô ấy bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời này.
Chẳng bao lâu nữa sẽ là năm 76, năm 77 cũng không còn xa nữa.
Nguyễn Linh cũng không ôm hy vọng, cô chạm vào cái bụng gần như phẳng lì của mình và nói: “Việc nhặt lại sách giáo khoa bị vứt đi cũng không dễ dàng như việc mang thai. Mình thậm chí còn chưa muốn có con thứ hai, vậy mà lại có thai rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây