Chỉ là cô ấy cảm thấy Thẩm Nam Chinh nên để ai đó lén chăm sóc cho Ôn Nhiên một chút, vì dù sao cô cũng đang mang thai.
Không có sự chăm sóc đặc biệt nào cả.
Cô ấy hỏi nhỏ tiếng: “Cậu có thể ăn được không?”
“Nếu không ăn sẽ đói đấy!” Ôn Nhiên nói với sự khó khăn khi nuốt phải một miếng bánh ngô quá cứng: “Cậu cũng ăn đi, buổi chiều còn huấn luyện.”
Hồ Tuyết Mai nhớ đến buổi huấn luyện chiều, lại hỏi: “Cậu có thể tham gia huấn luyện không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây