Ôn Nhiên nào dám ngồi không rồi ăn chùa: “Cô Giáo Lưu, để cháu nhặt rau giúp cho!”
“Gọi cô giáo Lưu xa lạ quá đấy. Đang ở trong nhà, cháu có thể gọi dì là 'dì Lưu' giống như Nam Chinh là được rồi.” quản đốc Ngụy từ phòng làm việc bước r:“Hai người họ lo chuyện bận rộn nấu ăn là được rồi, hai người cứ qua bên kia ngồi đi.”
Thẩm Nam Chinh giúp cô tìm chỗ ngồi, làm động tác mời: “Cô ngồi ở đây đi.”
“Cám ơn!” Ngoại trừ nói “Cám ơn”, trong tình huống này Ôn Nhiên không biết nên nói cái gì.
Vị trí mà Thẩm Nam Chinh lựa chọn rất tốt, sẽ không khiến cô thấy quá xấu hổ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây