Thậm chí ông ấy còn chưa kịp nhìn rõ mặt cô ấy, ông ấy đã quên mất là trước đây ông ấy có gặp cô ấy rồi, nhưng ông ấy nhận ra tay nghề làm ra đôi giày này khá tốt nên sự yêu thích ông ấy dành cho cô gái ấy cũng tăng lên.
Hơn nữa Thành Nghĩa ở bên cạnh ông ấy lâu như vậy mà vẫn cứ độc thân, hiếm khí có con gái quan tâm đến anh ấy thì làm sao có thể bỏ lỡ được chứ.
Ông ấy quay sang hỏi.
“Trả cái gì mà trả, đồ người ta tặng rồi thì mang đi.”
Khóe miệng Thành Nghĩa khẽ giật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây