Mặc dù mỗi ngày đều viết ra nhưng từ đầu đến cuối cô ấy không bao giờ nhắc đến Trần Anh và cũng không nhắc đến lão Lâm, mỗi ngày cô ấy chỉ xem đi xem lại bức ảnh gia đình ba người mà thôi.
Cơ thể của lão Lâm đã ổn hơn sau khi điều trị bảo tồn, mảnh đạn trong phổi của ông ta tạm thời không còn ảnh hưởng nữa. Thẩm Triệu Đình sắp xếp cho ông ta ở một phòng ký túc xá riêng, ông ta cũng rất hợp tác với cơ quan điều tra. Nhưng giả sử như lại hỏi về tình hình của Lâm Vi Vi thì cũng không có ai khác chủ động đề cập đến.
Khoảng một tuần sau, Thẩm Nam Chinh sải bước đi về nhà, gió bụi dặm trường.
Râu của anh đã mọc dài hơn nhưng nụ cười trên mặt anh càng sâu hơn. Ôn Nhiên nhìn thấy tâm trạng của anh tốt nên biết rằng kế hoạch đã tiến hành thuận lợi, cô hỏi thẳng.
“Có kết quả rồi sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây