“Ha ha!” Thẩm Nam Chinh thấy vợ còn có mặt đáng yêu như vậy, không nhịn được cười thành tiếng.
Ôn Nhiên tức giận, thầm nghĩ sao anh lại thích cười tới vậy, cảm giác không giống Thẩm Nam Chinh trong trí nhớ!
Thẩm Nam Chinh nghiêm túc nói: “Không phải tìm để đòi nợ, tôi muốn viết thư khen ngợi tới đơn vị của cô.”
“Vậy thì không cần.” Ôn Nhiên không muốn để bệnh viện biết chuyện cô tự ý kê đơn thuốc, dứt khoát cự tuyệt: “Tôi đi đây, tạm biệt.”
Cô lên xe đạp mau chóng rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây