“Dọa chết em rồi, tối như vậy mà anh không gọi em một tiếng đã cởi quần áo của em!” Ôn Nhiên nghe thấy giọng nói của Thẩm Nam Chinh thì an tâm hơn và buông tay ra.
Thẩm Nam Chinh hôn nhẹ lên môi cô: “Sợ gì chứ, anh vẫn nói chuyện với em mà, em không nghe thấy sao?”
“Em thực sự không nghe thấy!” Ôn Nhiên hỏi lại: “Anh vừa nói gì với em vậy?”
Thẩm Nam Chinh thì thầm vào tai cô: “Bây giờ không cần nói, cứ làm thôi.”
Ôn Nhiên: “Em...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây