Sau khi trách mắng xong bà lại không kìm được mà đau lòng cho con trai mình.
Khuôn mặt anh ấy gầy sọp đi, râu ria xồm xoàng nhếch nhác, vừa nhìn đã biết ở bên ngoài sống không tốt chút nào.
Bà lau đi nước mắt, nửa đêm nửa hôm lại vội vã vào bếp nấu ăn.
Nguyễn Lương Sách nhìn bóng lưng bận rộn của mẹ, đi tới nói: “Mẹ, là do con bồng bột, khiến mẹ phải lo lắng.”
Chủ nhiệm Điền đặt bát mì đã nấu xong lên bàn trước mặt anh: “Biết sai là tốt rồi, con mau ăn đi. Sau này không được phép chạy xa như vậy, yên tâm ở Bắc Thành làm việc đi. Con ngoan ngoãn sống tốt thì mẹ đây cũng có thể sống thêm vài năm nữa. “
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây