Thẩm Nam Chinh vừa vội vàng mặc quần áo, vừa phàn nàn trong lòng.
Ôn Nhiên cũng mặc quần áo vào, may là có người cắt ngang, nếu không rất dễ lau súng cướp cò.
Sau khi Thẩm Nam Chinh đi ra ngoài, lỗ tai cô cũng dựng lên.
Nghe không rõ lắm.
Một lúc sau, Thẩm Nam Chinh đi vào, không chờ cô hỏi đã lên tiếng trước: “Anh đi với Lương Tắc đến nhà ga, em ngủ trước đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây