Ôn Nhiên nhìn cô ấy dụng tâm như vậy, lại hỏi: “Cậu đi mấy tháng nay, thế nào mà đến tháng này mới liên lạc với bọn mình đây?”
“Một lời khó nói hết, mình sẽ nói rõ với cậu sau.” Kim Bảo Lỵ nhìn bảo bảo mềm mềm xốp xốp nói: “Tụi nhỏ đáng yêu quá chừng, đặt tên là gì vậy?’
“Đứa lớn thì gọi là Vũ Tu, còn đứa nhỏ gọi là Vũ Hành.” Ôn Nhiên cũng ôm lấy một đứa: “Nhưng ông nội tụi nhỏ thích gọi Trường Không, Vạn Lý, cậu thích gọi thế nào cũng được!”
Kim Bảo Lỵ nhịn không được nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé của bé con: “Mình đây sẽ gọi tụi nó là Tiểu Tu, Tiểu Hành!”
“Được!” Ôn Nhiên hoàn toàn không có ý kiến, cô cũng thầm gọi như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây