Hạ Thường Sơn là viện trưởng, lúc Ngôn Hi còn nhỏ cũng là một tay ông ấy bế ra, khá là có kinh nghiệm.
Lúc ông ấy bế đứa đi đến phòng bệnh, cố ý đi ngang qua bên cạnh Thẩm Triệu Đình: “Lần này không cãi nữa rồi chứ, cháu trai của tôi!”
“Cháu trai ông!” Thẩm Triệu Đình không cam lòng yếu thế: “Chúc mừng, ông là cháu trai!”
Hạ Thường Sơn: “...”
Hạ Thường Sơn nghe một câu hai nghĩa của ông ấy, khóe miệng co giật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây