Quay đầu nhìn về phía Thẩm Nam Chinh: “Nam Chinh, có lẽ em sắp sinh rồi!”
“Cái gì, sắp sinh rồi?” Thẩm Nam Chinh thấy vẻ mặt của cô bình tĩnh như vậy, suýt chút nữa tưởng rằng bản thân nghe nhầm rồi.
Ôn Nhiên gật đầu: “Ừm, đau bụng.”
Thẩm Nam Chinh ôm đầu một cái, chạy thẳng đến bệnh viện.
Bây giờ trong lượng của cô không phải của một người nữa, mà là trọng lượng của ba người, anh bế cô lại dễ như trở bàn tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây